Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 11



Chương 11: Âm mưu Đêm trước ngày Lương Tiểu Ý xuất viện.

Tô Lương Mặc ngồi lặng trong phòng bao 606 của Kim Cung, nơi anh cùng đám chiến hữu vẫn thường hay tụ tập mỗi khi rảnh rỗi. Tâm trạng ngày hôm nay của anh hết sức bực bội. Những lời nói hồi chiều của Savvy Wayne khiến anh khủng hoảng vô cùng.

Trong đầu Tô Lương Mặc cứ quay cuồng câu xúi giục “ly hôn” mà người đàn ông đó nói với Lương Tiểu Ý, cuộc hôn nhân của anh và Lương Tiểu Ý vốn cũng chỉ là một việc ngoài ý muốn.

Hoặc nói cách khác, ngày đó Tô Lương Mặc cưỡng ép Lương Tiểu Ý đến Cục Dân Chính đăng ký kết hôn vốn cũng chỉ là do Tô Lương Mặc nhất thời không kiểm soát được lí trí của mình mà làm vậy.

Ngay khi nhận được tin Ôn Tình Noãn trở thành người thực vật, có cả sự xác nhận của Thẩm Minh Viễn, lại hay chính Lương Tiểu Ý – người đã yêu thầm anh từ cấp ba – là hung thủ hại Tình Noãn, Tô Lương Mặc liền nhất thời tức giận đến mất cả lí trí, dẫn đến việc ép Lương Tiểu Ý kết hôn.

Chỉ có điều, một khi Tô Lương Mặc đã làm chuyện gì, anh sẽ không bao giờ hối hận.

Anh luôn biết Lương Tiểu Ý thích anh, thậm chí là yêu anh sâu sắc. Anh cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ kết hôn cùng với Lương Tiểu Ý, nhưng bây giờ bọn họ đã kết hôn. Chỉ là sự xuất hiện của Savvy Wayne khiến trong lòng Tô Lương Mặc lại có cảm giác khủng hoảng. Anh hôm nay còn chính tai nghe thấy tên ngoại quốc Savvy Xgưmnemer. 35 ¬ Wayne đó xúi giục Lương Tiểu Ý ly hôn với anh.

Ly hôn?

Tô Lương Mặc trước giờ chưa từng nghĩ tới chuyện ly dị với Lương Tiểu Ý, bởi anh muốn giày vò cô. Anh muốn cô dùng cả đời mình để đền tội!

Anh muốn cô sống cả đời trong bóng ma tội lỗi với Ôn Tình Noãn!

Nhưng, khi Savvy Wayne khuyên cô ly hôn với anh, Tô Lương Mặc lại vô cùng tức giận.

Tô Lương Mặc nheo mắt, chăm chú nhìn ly rượu trên bàn thủy tinh. Anh mặc kệ đám bạn đang náo loạn xung quanh, trâm tư chìm đắm trong suy nghĩ của mình.

“Này, Lục Trầm, nếu cậu muốn trả thù một người phụ nữ, muốn khiến cô ta phải đau khổilại muốn người phụ nữ đó cả đời này không quên được cậu, cậu sẽ làm như thế nào?”- Tô Lương Mặc nheo mắt, chăm chú nhìn ly rượu trên bàn thủy tinh. Anh mặc kệ đám bạn đang náo loạn xung quanh, trầm tư chìm đắm trong suy nghĩ của mình. tên lăng nhăng đối diện.

Nghe xong, Lục Trầm lập tức đẩy cô gái nóng bỏng ra khỏi người, ngạc nhiên nhướng đôi lông mày, một nụ cười xấu xa hiện trên đôi môi gợi cảm, “Ô, Tổng giám đốc Tô muốn trả thù người phụ nữ tên Lương Tiểu Ý kia ư?”

“Lục Trầm” – Tô Lương Mặc sầm mặt lại, ngước mắt cảnh cáo tên Lục Trầm đối diện. Lục Trầm nổi tiếng là công tử đào hoa của thành phố S, đồng thời cũng là người nối nghiệp của tập đoàn truyền thông nhà họ Lục.

“Biết rồi” Lục Trầm đưa nhẹ hai tay lên ra vẻ đầu hàng, đôi mắt lấp lánh nhìn chằm chằm vào.

‘Tô Lương Mặc, rồi nói: “Thật ra, nếu tao là mày, †ao sẽ suy nghĩ kĩ càng xem người mình thật sự yêu là ai trước.

Tô Lương Mặc khẽ chau mày: “Cậu đừng nói với tớ, ý của cậu là, thật ra, người mà Tô Lương Mặc tớ đây yêu không phải là Ôn Tình Noãn, mà là Lương Tiểu Ý”

Nhìn bộ dạng không tin tưởng của anh, Lục Trầm khe khẽ lắc đầu, nói: “ Cậu đúng là đồ biến thái, muốn người ta đau khổ tột cùng rồi lại muốn người ta cả đời không quên được cậu. Tớ tự nhận Lục Trầm tớ không phải người tốt đẹp gì, nhưng mà so với cậu thì tớ cảm thấy mình vẫn còn lương thiện chán”

“Lục Trầm, nếu như cậu cũng không nghĩ ra được cách nào, vậy thì..” = Ánh mắt Tô Lương Mặc buông thống xuống, thân thể thon dài đứng dậy khỏi chiếc ghế sofa, mặt không cảm xúc: “Hôm nay đến đây thôi, tớ về trước đây.”

“Này! Tô Lương Mặc, cậu không được như ——-s 3 vậy. Mấy khi anh em gặp mặt, bây giờ mới mấy giờ mà cậu đã về rồi?” Người đàn ông với mái tóc đỏ ngồi một phía khác của sofa một hơi uống hết ly rượu trong tay, đứng dậy giữ chặt lấy Tô Lương Mặc đang chuẩn bị rời di, “Lục Trầm không có biện pháp thì tớ có.’- Người đàn ông tóc đỏ nói.

Lục Trầm thích thú mà nhìn người đàn ông tóc đỏ, khoanh hai tay, nhắc nhở một câu: “ Cậu Bạch của tôi ơi, cậu đừng có mà tham gia vụ này.

Không cẩn thận vì cái chủ ý tôi này mai sau mày lại bị Lương Mặc liên lụy đấy”

Bạch Khởi Thâm là con trai út của gia đình tài phiệt họ Bạch của thành phố S, khuôn mặt trẻ con, một đầu tóc đen được nhuộm thành đỏ rực, tính cách thì giống như học sinh cấp ba chưa trưởng thành.

“Này, Lục Trầm, cậu nghĩ sai rồi. Cái cô Lương Tiểu Ý này đã hại thiên sứ của Lương Mặc thành người thực vật, Lương Mặc đều hận cô ta tới tận xương tủy, cậu còn mong đợi Lương Mặc yêu cô ta sao? Còn sẽ hối hận vì làm tổn thương cô ta?

Sau đó liên lụy đến tớ?”- Sao có thể được?

Bạch Khởi Thâm hoàn toàn không giống với hàm ý cẩn thận, vững vàng trong cái tên của mình , cậu giống như đứa trẻ vẫn chưa đủ lớn, chưa đủ năng lực phán đoán mọi chuyện.

“Cậu cũng không phải không biết chuyện Ôn Tình Noãn đã từng cứu Lương Mặc khi còn nhỏ.

Người con gái này từ rất lâu về trước đã bước chân vào trái tim của Lương Mặc. Lại nói, cậu cũng đã gặp Lương Tiểu Ý, cô ta làm sao có thể so với Ôn Tình Noãn chứ? Muốn ngoại hình không có ngoại hình, muốn dáng người không có dáng người, tâm địa thì độc ác. Cô ta cho rằng hại chết Tình Noấn, Lương Mặc sẽ yêu cô ta ư? Lương Mặc sẽ không bao giờ thích loại phụ nữ độc địa như vậy.”

Lục Trầm nhăn mũi, anh ta đã gặp qua Lương Tiểu Ý nói thực anh không cho rằng cô gái với khuôn mặt phúng phính như trẻ con ấy sẽ là loại người cố ý sát hại người khác trong lúc phẫu thuật. Chỉ là anh ta nghe Tô Lương Mặc nói cậu ấy có bằng chứng cũng có cả nhân chứng để chứng minh đó là ca phẫu thuật giết người có mưu tính trước.

“Được rồi, các cậu im lặng hết đi!”- Tô Lương Mặc đứng bật dậy, khi nghe thấy những lời nói chứa đầy ác ý của Bạch Khởi Thâm đối với Lương Tiểu Ý, anh cảm thấy chúng chói tai vô cùng rốt cục nhịn không được mà ngắt lời. Sau đó Tô Lương Mặc lại hối hận vì phản ứng không bình thường của mình, anh cố ý che giấu mà hỏi Bạch Khởi Thâm: “ Nếu cậu có biện pháp thì nói ra cho tớ nghe xem”

“Lương Mặc này, có rất nhiêu biện pháp khiến cho một người phụ nữ phải đau khổ, nhưng tớ YRSGrăng biện pháp tốt nhất là cho cô ta thứ cô ta muốn. Để cô ta nếm trải cảm giác có được rồi lại mất đi, biết được cậu đối xử tốt với cô ta chỉ để lừa dối và giả tạo, cậu nói xem cô ta có thể sụp đổ hay không? Còn nữa, trải qua chuyện như vậy, trên đời này còn có người phụ nữ nào có thể quên cậu được chứ?”

Trong đầu Tô Lương Mặc lúc này đây chỉ quanh quẩn một câu nói: Trên đời này còn có người phụ nữ nào có thể quên cậu được chứ.

“ Đối xử tốt với cô ta? Cậu nghĩ tớ có thể làm được không?”

“Cậu làm không được sao? Vậy cậu đi tìm Hứa Thần Nhất đi, anh ta không phải bác sĩ thôi miên sao, để anh ta thôi miên cậu, khiến cậu nghĩ rằng cậu yêu Lương Tiểu Ý. Sau khi cậu bị thôi miên, đến chính bản thân cậu còn tin vào lời nói dối này thì người phụ nữ kia có thể nghỉ ngờ cậu _—— nữa sao?”

Đúng thế, ngay bản thân anh ta còn tin, chẳng lẽ người phụ nữ đó lại không tin?

Trong lúc nhất thời Tô Lương Mặc có chút do dự, anh vớ lấy cái áo khoác ngoài, tùy tiện khoác lên người, chào tạm biệt hai người Lục Trầm và Bạch Khởi Thâm, rồi cất bước rời khỏi khỏi Kim Cung.

Anh muốn trả thù cô, anh muốn cô sống không băng chết.

Trong phòng bao 606, Lục Trầm lạnh mặt nhìn Bạch Khởi Thâm: “ Cậu không nên nói cái chủ ý tồi tệ này cho Lương Mặc”

“Có sao đâu, dù gì Lương Tiểu Ý yêu Tô Lương Mặc, cả thế giới đều biết. Mà Tô Lương Mặc hận Lương Tiểu Ý, cả thế giới này cũng biết”

Lục Trầm nặng nề nhìn về phía Bạch Khởi “Thám, “ Cậu có từng nghĩ tới, nếu như Lương Mặc làm theo những gì cậu nói thì sao, có lẽ chuyện này đối với Lương Mặc hoặc những người khác chẳng vấn đề gì. Nhưng chẳng may Lương Tiểu Ý bị ý tưởng tồi tệ bức điên thì sao?”

“Đáng đời cô ta thôi. Ai kêu cô ta trêu ai không trêu lại cứ trêu vào Lương Mặc! Tình Noãn là điểm yếu của Lương Mặc, ai động vào đều phải chết. Gieo gió thì gặt bão, Lương Tiểu Ý là đúng người đúng tội mà thôi.”

Lục Trầm xoa bóp thái dương đang đau nhức của mình, anh ta cũng không còn hứng thú nói chuyện với Bạch Khởi Thâm, đứng dậy rồi nói: “

Tối nay tớ có hẹn, tớ đi trước. Thanh toán ghi tên tớ.

Trời ngày càng tối, thành phố S hoa lệ dường như buông màn trong khoảnh khắc, trên con đường ngợp ánh đèn, một chiếc Maserati càng ngày càng đi xa, cuối cùng nó cũng dừng lại trước một tòa đình viện cổ được mô phỏng kiến trúc tứ hợp viện lớn thời cổ đại giữa cánh đồng bát ngát.

“Ồ”- Tiếng nói trầm thấp phát ra từ trong cổ họng, anh thu lại ánh mắt đang rơi bên ngoài cửa sổ, đôi chân thon dài bước ra khỏi xe. Dưới ánh sáng vàng mờ mịt của đèn đường, ánh mắt của ‘Tô Lương Mặc càng hiện ra vẻ lạnh lùng.

Anh móc điện thoại ra, ấn vào một chuỗi số điện thoại, điện thoại vang lên một hồi lâu mới có người nhận.

“Hứa Thần Nhất, là tôi, Tô Lương Mặc””- Giọng nói trầm ấm, đầy từ tính của Tô Lương Mặc xuyên qua điện thoại truyền đến đầu bên kia, “ Tôi có việc tìm anh,…Ừ đúng vậy, bây giờ tôi đang đứng trước cửa nhà anh”

Không biết trong điện thoại Hứa Thần Nhất đã nói gì, cuộc gọi cũng không tiếp tục bao lâu, cánh cửa cũng được mở ra, “ Vào đi”

Bóng dáng cao gầy của Tô Lương Mặc dần biến mất sau cánh cửa được đóng chặt, trên tấm biển ở cửa viện viết hai chữ “Hứa viện”.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.