(*) Trong hoàn cảnh khốn khó, tìm được lối thoát. Nguyên câu thơ là của Lục Du “Sơn cùng thuỷ tận nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn” – Sơn cùng thuỷ tận ngờ hết lối, liễu rủ hoa cười lại gặp làng
Tiểu Khả Ái Cắn Tôi
Chỉ Làm Nũng Với Anh
Xin Hãy Giữ Cho Nhịp Tim Luôn Rộn Rã
Môn Khách Bất Đắc Dĩ